Search
![](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_a7993afc8d424b4f8ddf4487b5830ab2~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_auto/9d3045_a7993afc8d424b4f8ddf4487b5830ab2~mv2.webp)
![Nhớ về những ngày đôi chân không mỏi](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_a7993afc8d424b4f8ddf4487b5830ab2~mv2.jpg/v1/fill/w_263,h_148,fp_0.50_0.50,q_90,enc_auto/9d3045_a7993afc8d424b4f8ddf4487b5830ab2~mv2.webp)
Nhớ về những ngày đôi chân không mỏi
Thương về những ngày còn thoải mái đi đây đó, thích là có thể dắt xe đi 200km chẳng cần đắn đo. Không có cậu cũng được, chỉ mình tôi đi
0
![](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_7eb4e6ae36ce4a8caeab6b7b75db8d66~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_auto/9d3045_7eb4e6ae36ce4a8caeab6b7b75db8d66~mv2.webp)
![Đà Lạt, tôi có một chuyến đi cuối năm](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_7eb4e6ae36ce4a8caeab6b7b75db8d66~mv2.jpg/v1/fill/w_264,h_148,fp_0.50_0.50,q_90,enc_auto/9d3045_7eb4e6ae36ce4a8caeab6b7b75db8d66~mv2.webp)
Đà Lạt, tôi có một chuyến đi cuối năm
Ôi nếu ai cũng sợ lời nguyền chắc Đà Lạt chỉ toàn những chiếc bóng lẻ loi chứ không phải một mét vuông có 4 đôi ngồi uống Nành bò!
0
![](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_51a57e96250a48bea7c60203cec74786~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_auto/9d3045_51a57e96250a48bea7c60203cec74786~mv2.webp)
![Đúng - Sai, có thực sự rõ ràng?](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_51a57e96250a48bea7c60203cec74786~mv2.jpg/v1/fill/w_263,h_148,fp_0.50_0.50,q_90,enc_auto/9d3045_51a57e96250a48bea7c60203cec74786~mv2.webp)
Đúng - Sai, có thực sự rõ ràng?
“Như một sợi chỉ mong manh phải gồng mình chia cắt hai khái niệm đúng và sai… chỉ lệch một chút thôi, mọi thứ xây dựng trước đó cho sự đúng
2
![5 Năm sau, tôi ở đâu ?](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_dcad428660fb425bb16a811bde9f26c8~mv2.png/v1/fill/w_263,h_148,fp_0.50_0.50,q_95,enc_auto/9d3045_dcad428660fb425bb16a811bde9f26c8~mv2.webp)
5 Năm sau, tôi ở đâu ?
Khi trong một cuộc phỏng vấn, nhà tuyển dụng hay hỏi tôi câu hỏi “em hình dung được trong vài năm tới em sẽ như thế nào”.
7
![](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_51dd4057d42e4d91bd3cd2da1b0084d6~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_auto/9d3045_51dd4057d42e4d91bd3cd2da1b0084d6~mv2.webp)
![Xách ba lô lên và đi](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_51dd4057d42e4d91bd3cd2da1b0084d6~mv2.jpg/v1/fill/w_264,h_148,fp_0.50_0.50,q_90,enc_auto/9d3045_51dd4057d42e4d91bd3cd2da1b0084d6~mv2.webp)
Xách ba lô lên và đi
Không có một lời văn nào gượng gạo và khuôn mẫu nào cả… đây là hồi ký du lịch trải nghiệm, và tôi rất thích điều này!
0
![](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_b359f0720b6f41e98cc3fe6bd75e0541~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_auto/9d3045_b359f0720b6f41e98cc3fe6bd75e0541~mv2.webp)
![BE WITH YOU](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_b359f0720b6f41e98cc3fe6bd75e0541~mv2.jpg/v1/fill/w_263,h_148,fp_0.50_0.50,q_90,enc_auto/9d3045_b359f0720b6f41e98cc3fe6bd75e0541~mv2.webp)
BE WITH YOU
“Người bên bạn năm 17 tuổi, dành hết nhiệt thành để yêu bạn, hai bạn sẽ bên nhau đến suốt cuộc đời… ”.
4
![](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_7e4faf96ac964892a0cc0a621baf52f4~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_auto/9d3045_7e4faf96ac964892a0cc0a621baf52f4~mv2.webp)
![US AND THEM](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_7e4faf96ac964892a0cc0a621baf52f4~mv2.jpg/v1/fill/w_263,h_148,fp_0.50_0.50,q_90,enc_auto/9d3045_7e4faf96ac964892a0cc0a621baf52f4~mv2.webp)
US AND THEM
“...Đừng đợi đến khi quá muộn mới nói lời xin lỗi, đừng đợi đến khi quá muộn để nói lời yêu thương…”
0
![](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_75203af8704f4f45afb9f15183ef5c65~mv2.jpg/v1/fill/w_250,h_250,fp_0.50_0.50,q_30,blur_30,enc_auto/9d3045_75203af8704f4f45afb9f15183ef5c65~mv2.webp)
![Cảm ơn, thân thương mà lạ…](https://static.wixstatic.com/media/9d3045_75203af8704f4f45afb9f15183ef5c65~mv2.jpg/v1/fill/w_263,h_148,fp_0.50_0.50,q_90,enc_auto/9d3045_75203af8704f4f45afb9f15183ef5c65~mv2.webp)
Cảm ơn, thân thương mà lạ…
Chỉ khi sống và trải qua nguyên vẹn hai mùa dịch tôi mới cảm nhận được sâu sắc hai chữ “cảm ơn” hơn.
2