top of page

5 Năm sau, tôi ở đâu ?

Writer's picture: Kiên HPKiên HP

Updated: Oct 27, 2022

[ bức thư gửi tôi 39 ]

Sau một vài cảm hứng từ những chất xúc tác gần đây hay xuất hiện và xoay quanh câu hỏi “5 năm sau tôi đang ở đâu?” tôi quyết định thử hình dung thử 5 năm sau mình sẽ như thế nào. Nhưng câu hỏi khó, thật lòng tôi không biết phải trả lời như thế nào về tôi trong 5 năm tiếp theo…

Tôi chỉ dám chắc với bản thân 5 năm nữa tôi sẽ vẫn ở trái đất, vẫn thở bằng mũi và vẫn đi bằng hai chân. 5 năm sau tôi vẫn phải ăn cơm để sống, lâu lâu vẫn phải đi đây đó cho đầu óc được khuây khỏa, lâu lâu vẫn cần có ai đó ở bên cho những lúc mệt mỏi. Tôi chỉ chắc chắn được như vậy thôi…

Một hành trình 5 năm dài như thế với bao nhiêu những điều có thể xảy ra mà tôi không thể tưởng tượng trước được. Mình sẽ theo đuổi thứ mình muốn hay chấp nhận làm thứ để mình có thể tồn tại như bao người… Mình có thực sự hạnh phúc không với những giá trị mình theo đuổi, theo thời gian những giá trị của mình có bị thay đổi đi không. 5 năm sau tôi có thể mỉm cười hạnh phúc cùng ai đó giữa thành phố chật chội nhiều cơ hội này?

Khi trong một cuộc phỏng vấn, nhà tuyển dụng hay hỏi tôi câu hỏi “em hình dung được trong vài năm tới em sẽ như thế nào”. Tôi thực sự rất bối rối về câu hỏi này, giải pháp tôi đưa ra là những lời nói dối dập khuôn, 5 năm nữa em muốn có một kinh nghiệm vững chắc, em sẽ phấn đấu để có thể có một vị trí cao hơn trong nghề… Chỉ vậy thôi sao? Nếu được trả lời lại là “5 năm sau em muốn bản thân mình sẽ tốt hơn ở hiện tại, sẽ hạnh phúc hơn và biết nhiều hơn” như vậy không phải thực thế và bao hàm hơn sao, hay chúng ta chỉ muốn cả cuộc đời mình gắn liền với công và việc thôi à?

5 năm nữa khi đối mặt với sự so sánh cùng những đứa bạn chăng lứa, tôi có kiên định rằng mình đang hạnh phúc với những gì đang có hay không? và nếu ngược lại khi tôi trở thành sự so sánh của người khác, tôi có cô đơn trên con đường của mình? Những con người đã cùng ta bước trên con đường trưởng thành có còn đó? có còn những buổi tối bình yên ngắm thành phố mình sáng đèn, có thảnh thơi vặn tay ga cho những cơn gió mát luồn qua tay áo. Lâu lâu có còn thỏa mái chia sẻ khi chúng ta có nhiều mối bận tâm khác, những mối quan hệ khác.

5 năm nữa những cảm giác mới mẻ và những trải nghiệm thú vị có còn khiến tôi muốn nhấc đôi chân của mình đi khám phá và tận hưởng? Những thứ hay ho có còn là động lực cho tôi trong những lúc mệt mỏi. Tôi có còn muốn đi đây đó với một tâm thế không có gì, hay muốn một hành trình đầy đủ hơn cho những chuyến đi. Hoàng hôn có còn là vẻ đẹp hay chỉ là vệt sáng chiếu qua những tấm kính cao ốc trong thành phố? Những cảnh tượng rộng lớn kỳ vỹ có còn đẹp hay chỉ dừng lại là một cảnh đẹp không có cảm xúc.

5 năm nữa cậu có còn tin vào duyên số nữa không? còn tin vào những thứ ngẫu nhiên, những thứ nhỏ nhoi kì diệu của cuộc sống. Tôi có còn tin vào những lần gặp mặt đầu tiên cho là tri kỉ, tôi có bị lãnh cảm với mọi thứ khi quanh tôi chỉ toàn là những điều thực dụng. Phố mùa đông tỏa lạnh vào hơi cửa, tôi có còn muốn nhấc máy lên và alo cho người mình muốn cùng hưởng thụ? 5 năm nữa, niềm tin cho khái niệm đúng lúc - kịp thời có còn không?

Chiếc máy ảnh vẫn còn đó chứ? có được thay thế bằng một combo khác hay tôi đã chán với kiểu dáng hoài cổ cùng ống kính 55mm của mình. Khi đi qua những con phố, gặp một bà cụ đẹp lão, tôi có còn muốn có ngay chiếc máy ảnh trên tay và bắt lại khoảnh khắc ấy? Hy vọng sự tân tiến về công nghệ không biến những chiếc điện thoại có khả năng vượt trội có thể thay thế được máy ảnh, hy vọng không, tôi thích cầm máy ảnh hơn… khoảnh khắc đẹp sẽ nguyên vẹn với vẻ đẹp của nó qua chiếc máy ảnh.

Tôi của 5 năm sau đã bước ra xã hội được một khoảng thời gian, không quá ngắn nhưng cũng đủ dài để biết được những vấp ngã, những thất bại, những lúc bất lực. Khi cuộc sống vốn nhiều toan tính, ta có thể gặp những người sẵn sàng giúp đỡ nhưng cũng nhiều người âm thầm chỉ trích xô đẩy ta từ phía sau… lúc này tôi có giữ được cho mình niềm tin về lòng người và sự chân thành, có còn đủ tỉnh táo để bản thân không tự cuốn vào cái vòng xoáy ấy?

5 năm nữa, chắc chắn thế giới trong tôi sẽ thêm nhiều những màu sắc, có xám có tối, có những màu hồng. 5 năm nữa là lớn thêm 5 tuổi, thêm 5 tuổi để chắc rằng ta đủ khả năng cân bằng lại mọi chuyện. Sẽ có lúc nhìn lại phiên bản quá khứ của mình, ta chợt mỉm cười nhớ lại hồi ấy với những bước chân chập chững vào đời ta đã sống vui vẻ đến thế. 5 năm sau những cú ngã sẽ đau hơn, những nỗi buồn lẫn trách nghiệm sẽ lớn hơn nhưng không vì thế mà ta tệ hơn. Tương ứng với đó, sức mạnh của tôi cũng sẽ lớn hơn và những nỗi đau thương khi vấp ngã sẽ trở thành kinh nghiệm cho 5 năm tiếp theo, 5 năm sau đó nữa…

Tôi 5 năm nữa vẫn sẽ là tôi đúng không? dù cho sóng lớn gió to như thế nào thì tôi vẫn giữ vững cho mình niềm tin và sự chân thành của mình. Dù có sao đi nữa thì bản thân vẫn biết phân biệt đúng sai, vẫn an nhiên giữa những tranh đua đố kị, vẫn hết mình cho những tình cảm thân thương, vẫn yêu cái đẹp và cố gắng từng ngày !

7 comments

Recent Posts

See All

7 Comments


5 năm sau của m vẫn sẽ bên cạnh 5 năm sau của t chứ? 🙂

Like
Kiên HP
Kiên HP
Aug 25, 2021
Replying to

chứ còn gì nữa, mình uy tín bạn ơii :v

Like

Vì sao lại là 5 năm?

À mà 5 năm sau mình vẫn ở Sài Gòn á, có gì thì 5 năm sau nhấc alo cho mình vứi nha :)

Like
Kiên HP
Kiên HP
Aug 25, 2021
Replying to

ờ nào mà nóng vcl mình nhấc máy gọi cho bạn nhá

Like

Hồng Nhân
Hồng Nhân
Aug 23, 2021

tưởng tượng 26 tuổi không biết có lập gia đình chưa, chắc kh đến nổi... 🙄 vẫn cứ tự nhiên, kh cực đoan, cố gắng dần sẽ có cuộc sống mình mong muốn 🍀

Like
Hồng Nhân
Hồng Nhân
Aug 25, 2021
Replying to

Thế thì giờ nghỉ luôn là vừa nha, chờ chi giàu mất thời gian dạ 🤣

Like

Cám ơn cậu <3

About Me

IMG_4889_edited_edited.png

Viết để hiểu mình !

  • Facebook
  • Instagram
  • YouTube
  • LinkedIn

Bài viết gần đây

Contact !

Cám ơn đã quan tâm <3

Bài viết này thế nàoDở quá Bình thườngĐược áHay nha10 Điểm cô khen !Bài viết này thế nào

© 2021 by Kiên HP created with Wix.com

bottom of page